Sau khi nghe Ôn Văn nói xong, người đàn ông kim loại mặc vest có chút sửng sốt, sau đó lắc đầu nói: "Thật xin lỗi, tôi không có cách nào làm ngài thức tỉnh siêu năng lực cả, thức tỉnh siêu năng lực rất khó can thiệp."

"Muốn thức tỉnh siêu năng lực thì cần đáp ứng được hai điều kiện, đầu tiên là trời sinh có được mức độ linh cảm thích hợp, thứ hai là thể chất bản thân phải thích hợp với tàn linh của một vị cường giả thích hợp."

"Mức độ linh cảm quá yếu không thể tạo thành liên hệ với tàn linh, linh cảm quá mạnh sẽ gặp phải xui xẻo trước khi thu hút được tàn linh."

"Mà chỉ có thể chất thích hợp mới có khả năng hấp dẫn tàn linh bám vào người, thức tỉnh siêu năng lực."

Ôn Văn nghi ngờ hỏi: "Vậy tôi là linh cảm không đủ hay thể chất không thích hợp?"

Người đàn ông kim loại mặc vest giải thích: "Mức độ linh cảm của ngài khẳng định đủ, điều kiện thứ hai cũng không thành vấn đề..."

"Trên thực tế thì chỉ có thời xa xưa mới có người vì nguyên nhân thể chất không hợp mà không nhận được năng lực, hiện giờ tàn linh cường giả trôi giạt khắp mọi nơi, không quản thể chất của ngài đặc biệt cỡ nào cũng có thể thức tỉnh năng lực thích hợp.

"Dựa theo lời ông thì tôi đã thỏa mãn điều kiện thức tỉnh siêu năng lực rồi, vì sao đến bây giờ vẫn chỉ là một người bình thường?"

Người đàn ông kim loại mặc vest nghĩ một hồi rồi nói: "Có lẽ ngài vẫn chưa tìm được cơ hội thức tỉnh, chỉ cần cơ hội tới thì ngài sẽ có thể thức tỉnh năng lực thuộc về mình."

Nghe người đàn ông kim loại mặc vest giải thích xong, Ôn Văn cái hiểu cái không gật đầu, sau đó nhìn chằm chằm người đàn ông kim loại mặc vest một lúc lâu mới nói: "Không quản là bức tường ngăn cản sức mạnh hay điều kiện thức tỉnh siêu năng lực, trước đây tôi chưa từng nghe ông nói, rốt cuộc ông còn gạt tôi bao nhiêu chuyện nữa hả?"

"Lúc ngài nên biết tự nhiên sẽ biết."

Sau khi nói xong, người đàn ông kim loại mặc vest cười cười không nói, cho dù Ôn Văn tra hỏi thế nào cũng không nói.

Sau khi Ôn Văn đi rồi, biểu cảm của người đàn ông kim loại mặc vest chuyển thành nghi hoặc.

Trên thực tế thì hắn cũng rất nghi hoặc về chuyện vì sao tới tận bây giờ mà Ôn Văn vẫn chưa thức tỉnh siêu năng lực, siêu năng lực thật ra cũng không phải thứ quý giá gì, chỉ cần thỏa mãn điều kiện thì ai cũng có thể có.

Mà điều kiện của Ôn Văn và những chuyện anh đã trải qua thì đáng ra đã sớm có năng lực của mình rồi.

Nhưng Ôn Văn có thể dùng tay xé người siêu năng cấp thấp rồi mà vẫn không có siêu năng lực như trước, này quả thực có chút kỳ quái.

...

Sau khi từ trạm thu nhận ra ngoài, Ôn Văn đơn giản tạm biệt nhóm người ở hiệp hội thành phố Khánh Xuyên một phen, nhận lấy đặc sản địa phương mà bọn họ đưa, một lần nữa bước lên hành trình.

Lần này chịu trách nhiệm lái xe vẫn là Tam Tể Nhi như cũ, nó hiển nhiên đã trở thành tài xế riêng của Ôn Văn.

Ôn Văn ngồi trên mui xe, suy ngẫm xem nên làm thế nào để thức tỉnh.

Thông qua tin tức nhận được từ người đàn ông kim loại mặc vest, Ôn Văn biết mình có tiềm năng thức tỉnh nhưng năng lực đó vẫn luôn ngủ say.

Vì không để bản thân dừng lại ở cấp bậc thực lực Tai Nạn trung tự quá lâu, Ôn Văn muốn chủ động tìm kiếm cơ hội thức tỉnh.

Căn cứ vào tài liệu thu thập được từ Hiệp Hội Thợ Săn, hơn bảy mươi phần trăm người siêu năng thức tỉnh siêu năng lực vì gặp phải kích thích lớn như 'sợ hãi' 'phẫn nộ' 'tuyệt vọng' vân vân...

Hai mươi phần trăm là thông qua hiệp hội bồi dưỡng mà thức tỉnh khả năng, có điều trước đó những người này cũng đã lộ ra dị tượng rồi, vì thế Hiệp Hội Thợ Săn chẳng qua chỉ hướng dẫn mà thôi.

Còn mười phần trăm thì thức tỉnh vì đủ loại phương thức quái lạ làm Ôn Văn phải ghen ghét.

Uống nước thức tỉnh, nằm trên giường ngủ một giấc, xem phim quá phấn khích nên thức tỉnh... nhưng làm thế nào ứng dụng vào mình để thức tỉnh năng lực thì Ôn Văn vẫn chưa có suy nghĩ cụ thể.

Loại sau cùng cùng kiểu với tìm kiếm vận may, trừ phi là Ôn Văn bị rút não rồi mới hi vọng vào kiểu thức tỉnh này.

Mà kiểu thứ hai cũng không thích hợp với anh, vì thế biện pháp tốt nhất để Ôn Văn thức tỉnh siêu năng lực thuộc về mình chính là tìm kiếm kích thích.

Nhưng Ôn Văn rất khó tưởng tượng phải là dạng kích thích gì mới có khả năng làm mình thức tỉnh, ngay cả cha mình từ trong phần mộ bò ra mà anh cũng không thức tỉnh...

Chính vì thế Ôn Văn suy đoán là vì trạm thu nhận, thể chất của đám quái vật ở trên người đã đè ép không gian để bản thân anh thức tỉnh siêu năng lực, vì thế tới tận bây giờ vẫn chưa thức tỉnh.

Dựa vào suy đoán này, Ôn Văn đặt ra kế hoạch thức tỉnh tiếp sau đó.

Đó chính là không sử dụng bất cứ thể chất quái vật nào, chỉ dựa vào năng lực của bản thân tìm kiếm kích thích khổng lồ đủ để kẻ biến thái như anh cũng khó có thể chịu được, dùng nó để thức tỉnh khả năng!

Ngoại trừ thực sự sắp phải tử vong, bằng không trước khi hoàn toàn thức tỉnh, Ôn Văn sẽ không sử dụng bất cứ thể chất quái vật nào!

Ôn Văn đặt ra thời hạn là một tháng, nếu trong một tháng này Ôn Văn không thức tỉnh thì anh sẽ tạm thời từ bỏ phương pháp này, chuyển sang tìm kiếm cách thức tỉnh khác.

Không sử dụng thể chất quái vật, khả năng tác chiến chiến diện của Ôn Văn tương đương với quái vật cấp Tai Hại, nhưng năng lực cảm nhận, năng lực hồi phục và một ít bản năng không còn tồn tại chỉ có quái vật mới có.

Vì thế Ôn Văn sẽ không đi tìm quái vật cấp Tai Nạn đầy rủi ro, đó không phải tìm kích thích mà là tìm đường chết.

Cái anh muốn tìm ở mức độ cấp Tai Hại, hoặc là những sự kiện siêu năng mà mình không quá thích ứng.

Mà hành phi này gần như là tự làm khổ mình, nhưng Ôn Văn chính là người tìm người tới hành hạ mình tới chết, vì thế có thể dễ dàng đưa ra quyết định này.

Vì vậy trong vòng nửa tháng sau đó, Ôn Văn không sử dụng bất cứ thể chất quái vật nào, dùng năng lực bản thân để xử lý những vụ án siêu nhiên.

Những vũ án siêu nhiên này đều là những loại hình mà Ôn Văn không am hiểu đối phó, nhưng dù sao tố chất bản thân của Ôn Văn cũng quá mạnh mẽ, vì thế cao lắm chỉ là dính một thân bụi đất thì có thể hoàn mỹ giải quyết nhiệm vụ này.

Hơn nửa tháng thất bại cũng không làm Ôn Văn tức giận, đã định ra kỳ hạn một tháng thì trước ba mươi ngày này, cho dù không nhìn thấy hi vọng thì Ôn Văn cũng vẫn phải tiếp tục.

Nhiệm vụ kế tiếp, lúc đang chọn lựa thì ngay cả bản thân Ôn Văn cũng có chút chống cự.

Khoảng thời gian dùng thể chất quái vật, thấy loại nhiệm vụ này Ôn Văn còn phải đi vòng, mà bây giờ bản thân đã suy yếu tới cực điểm nhưng lại phải chủ động tiếp cận loại nhiệm vụ này làm biến thái như Ôn Văn cũng không chịu nổi.

Nhưng vì thức tỉnh khả năng, Ôn Văn vẫn dứt khoát quyết định tiếp nhận, mà tin tức về nhiệm vụ này Ôn Văn chỉ biết có hai chữ mà thôi...

Dịch bệnh!

...

Tỉnh Quảng Đông là một tỉnh ở vùng duyên hải, là một tỉnh lớn nổi danh về ăn hàng, thành phố Vịnh Châu lại chính là thành phố ăn hàng nổi tiếng trong các thành phố ăn hàng.

Ở nơi này không phân chia động vật thực vật, cũng không phân chia là bay trên bầu trời hay bơi trong nước, cũng không phân chia sinh mạng ngoài con người, chỉ có một loại đó chính là có thể ăn và không thể ăn!

Đương nhiên đây chỉ là đùa mà thôi, có điều thức ăn ở nơi này thật sự quá kỳ quái nhưng cũng ngon khác thường.

Thành phố Vịnh Châu đã từng náo nhiệt bây giờ tiêu điều rất nhiều, trong thành phố treo đầy hình ảnh hoặc chữ viết phòng trách dịch bệnh.

Cảnh báo mọi người không nên đi ra ngoài dã ngoại một mình, không tiếp xúc với người có dấu hiệu đáng ngờ, chú ý giữ vệ sinh...

0.04530 sec| 2414.188 kb